Chẹp, chưa ở riêng nhưng đã mất ngủ mấy đêm rồi (he he, thì quay qua quay lại mãi mới ngủ chẳng phải mất ngủ là gì)
Thứ 1 lo về: tiền bạc, công việc của mẹ chưa biết thế nào, mẹ cũng chưa bao giờ phải cân đo đong đếm mắm muối dưa hành, cân nhắc cái này giá bao nhiêu, cái kia giá thế nào. Lo quá nên 2 tháng nay chưa mua cho bản thân cái gì, mấy tháng trước cứ gọi là hết mỹ phẩm đến quần áo cứ khuân kìn kìn.
Thứ 2 là: chăm sóc, sắp xếp thời gian thế nào. Ở riêng nghĩa là trăm thứ việc ko tên, đi chợ, nấu cơm, dọn nhà, chăm con... Dù có cô Vân nhưng mẹ sẽ quán xuyến hết, lại phải sắp xếp giờ giấc, chắc chắn sẽ ko còn ngủ sớm, dậy muộn, tối cafe như hiện giờ.
Nhưng mấy thứ đó nhằm nhò gì, sẽ thay đổi và sẽ làm được tất. Đổi lại sẽ là tự do, tự chủ.
Chưa chi đã có bao kế hoạch:
- tập cho con ăn ngoan, ngồi ăn 1 chỗ, ko ăn thì nhịn (mẹ và bố đã thống nhất đấy nhé)
- tập ngủ riêng
- tập chơi ngoan độc lập, và sẽ đi bộ đội vào tháng 9.
Vất vả hơn, tất bật hơn, ki bo hơn... Mẹ bắt đầu tập làm người lớn cho đúng nghĩa rồi.
Chẹp chẹp, tối nay lại mất ngủ nữa cho mà xem.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét